Headlines
Loading...
Thịt Ta là của ăn, Máu Ta là của uống

Thịt Ta là của ăn, Máu Ta là của uống


"Thịt Ta Thật là của ăn, Máu Ta thật là của uống"

Thử đặt mình là người Do thái thời Chúa Giêsu và được nghe Ngài nói, "Thịt tôi thật là của ăn và máu tôi thật là của uống... Không ăn uống thịt tôi thì sẽ không có sự sống đời đời... " chúng ta phản ứng thế nào? Ngày nay được thừa hưởng kho tàng đức tin từ các thánh Tông đồ truyền lại, thì chúng ta không vấn nạn hoặc xem câu nói trên là nghịch lý nữa. Nhưng trong thực tế lời nói ấy vẫn còn "chói tai" và vô lý đối với phần đông dân số trên thế giới chưa được nhận biết Chúa hoặc có biết mà không chấp nhận hoàn toàn giáo lý của Ngài. So với những anh chị em này chúng ta thật diễm phúc. Diễm phúc bởi được tin yêu Chúa, bởi mối liên hệ mật thiết Cha – con, tự do lui tới qua việc đón rước Người trong Bí tích Thánh Thể, và nhất là được cảm nghiệm chung sống cùng Người ngay tại đời này.

Phải lưu ý rằng sự liên hệ này chưa mật thiết và bền chặt bao lâu mới có một chiều. Nói như thế không phải là Chúa ở nhỏ mọn như người trần gian mà là vì Người không thể làm gì nếu ta không muốn (thánh Augustinô). Giống như mái nhà dột, người thợ chỉ có thể sửa khi được mời gọi đến.

Thật thế, Mình Máu Chúa Kitô là một món quà cao cả nhất Chúa ban cho chúng ta, và là một bí nhiệm sâu thẳm mà Chúa đã mặc khải cho thế nhân. Con người là chi mà đến nỗi Thiên Chúa phải "ban chính Con Một Người?" Chúa Giêsu, suối nguồn yêu thương, sự sống viên mãn và kho tàng ân sủng ta đó, vì vâng phục Chúa Cha mọi đàng, hằng sẵn sàng trao ban trót Thịt Máu Người cho ta hầu được ở trong ta và để sự sống ta được khai triển đến mức viên mãn. Giây phút ta mở lòng ra đón Chúa vào ngự, Chúa tan biến trong ta và ta được nên một trong Nhiệm Thể Chúa là giây phút mật thiết nhất vì cả hai nên một. Có lẽ vì mối liên hệ này mà thánh Phalô thốt lên, "Tôi sống nhưng không phải tôi, mà là chính Đức Kitô sống trong tôi. Đời sống của tôi lúc này trong thân xác, tôi sống nó trong lòng tin vào Con Thiên Chúa; Đấng đã yêu mến tôi và phó nộp mình vì tôi" (Gal 2:20).

Thế còn những người cùng lên rước Chúa với ta thì sao? Hiệu quả được nên một thân thể với Chúa có như ta không? Nếu ta tin chắc Chúa ở trong ta lúc hiệp lễ thì việc nhìn ra Chúa hiện thân nơi người anh em bên cạnh ta không còn gì mờ ảo nữa. Nhưng lỡ ra ta chưa thấy được hình ảnh ấy nơi tha nhân thì quả thực chính chúng ta đã bao bộc kín đáo hình ảnh Chúa trong tráp linh hồn ta.

Vì thế khi đã đón nhận Chúa, kho tàng sự sống, Chúa mong ta đừng khư khư giữ kỹ mà không mảy may chịu khó mở ra khai thác? Ta hãy lắng nghe Chúa mời gọi qua lời đối thoại của Ngài với con người trong tác phẩm "Bên lòng Chúa" của Linh mục Gaston Courtois: "Hãy mở thật rộng chân trời suy tư của con. Hãy thử xem thế giới với cài nhìn của  Thầy. Hãy mang trong tâm hồn con tất cả ưu tư của Thầy, và hãy mở rộng trái tim con như Trái tim Thầy. Đừng quên những người thân cận của con, và cũng hãy nghĩ đến mọi người trên thế giới, không phân biệt mầu da tiếng nói: tất cả đều là anh em chị em" (trang 33). Trộm nghĩ lời mời gọi trên nói lên niềm khao khát của Chúa hằng muốn ta bước vào mầu nhiệm thánh của người; muốn ta cho phép Thịt Máu Người được hòa trộn với thịt máu ta, tình yêu Người được thấm nhuần trái tim ta, để cuộc nhập thể Người được trọn vẹn và thực sự mưu ích cho ta.

Là một trong thân thể sống động của Chúa Kitô bởi được kếp hợp với Ngài trong phép Thánh Thể, thế nên có yêu thương tha nhân, sống kiên nhẫn, tôn trọng, và mở rộng cánh tay nâng đỡ tiếp đón mọi người chúng ta mới thật nên giống Thiên Chúa, Đấng đã trao ban nhưng không qua mầu nhiệm Thánh Thể cao quý. "Xin Mình Thánh Chúa nên khí giới đức tin và nên thuẫn che chở những ý hướng tốt lành" của chúng con. (Thánh Toma Aquino)