Headlines
Loading...
Thể hiện của niềm tin

Thể hiện của niềm tin


Thể Hiện Của Niềm Tin (Mt 5:20-26)
Một người đàn ông thường tự hào về lòng tín thác của mình Thiên Chúa, gặp bất cứ tai họa nào, người đó cũng thốt lên: "Tôi tin Chúa, Chúa sẽ cứu tôi". Thốt lên như thế, người đó cũng khước từ mọi thứ giúp đỡ của người khác.
Một hôm sau trận mưa lũ, nước tràn ngập khắp vùng, nơi duy nhất người đó cảm thấy an toàn chính là mái nhà. Nhưng nước mỗi lúc một dâng cao, mái nhà mỗi lúc một chìm trong nước. Một chiếc ghe cấp cứu đi qua nhưng người đó vẫn đứng yên trên mái nhà và thốt lên: "Tôi tin Chúa, Chúa sẽ cứu tôi". Khi nước dâng lên mái nhà, người đó chỉ còn cách đu lấy ống khói lò sưởi. Một chiếc trực thăng bay qua với cố gắng sau cùng tìm thấy vài người sống sót. Viên phi công cho máy bay đến gần để vớt ông, nhưng ông vẫy tay khước từ và nói lớn: "Tôi tin Chúa, Chúa sẽ cứu tôi". Thế là điều gì phải đến đã đến: ống khói lò sưởi cũng bị ngập và người đó đã bị chết chìm trong dòng nước.
Sau khi chết, người đó ra trước mặt Chúa và phàn nàn: "Chúa biết con tin tưởng nơi Chúa, thế tại sao Chúa không cứu vớt con?" Chúa trả lời: "Con còn đợi Ta phải làm gì cho con nữa? Ta đã gửi đến cho con một chiếc ghe và một chiếc trực thăng rồi."
Câu chuyện trên có thể giúp chúng ta hiểu phần nào câu nói của thánh Giacôbê: "Đức tin không việc làm là đức tin chết". Đức tin nếu không được thể hiện bằng việc làm của đức ái, thì đức tin ấy chỉ là đức tin giả hiệu. Người đàn ông trong câu chuyện trên có thể là hình ảnh của nhiều người trong chúng ta: chúng ta cố bám vào sự cầu nguyện, việc cử hành phụng vụ, các bí tích như một pháo đài kiên cố của đức tin, nhưng chúng ta lại tự giam mình vào đó để cắt đứt liên lạc với cuộc sống thực tế, để khước từ mọi dấn thân phục vụ. Sống đạo như thế chẳng khác nào một người đang chới với giữa dòng nước mà vẫn khăng khăng khước từ mọi giúp đỡ của người khác.
Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu khẳng định: đức tin và đức ái phải được liên kết chặt chẽ với nhau. Sợi dây liên kết hai nhân đức ấy là điều tất yếu trong đời sống đạo: "Nếu ngươi dâng của lễ mà sực nhớ anh em có điều bất bình với ngươi, ngươi hãy đặt của lễ đó trước bàn thờ, đi làm hòa với người anh em ngươi trước đã rồi bấy giờ hãy đến mà dâng lễ vật của ngươi".
Bàn thờ chỉ được dựng lên, nhà thờ chỉ được xây cất, lễ vật chỉ được tiến dâng, nếu đó là kết quả của gặp gỡ trong phục vụ, yêu thương và tha thứ. Ngược lại, bàn thờ cũng phải là con đường dẫn đến những gặp gỡ yêu thương.
Qua cầu nguyện, qua phụng vụ, người Kitô hữu đón nhận sức sống của Thiên Chúa để rồi san sẻ cho người khác, chứ không giữ lấy cho mình. Có bốn bức tường yên lặng của nhà thờ để cầu nguyện, nhưng cũng có cả một chờ đợi để gặp gỡ yêu thương. Quyên tiền xây thánh đường là điều nên làm, nhưng các viên gạch xây thánh đường sẽ thành mai một, nếu mỗi Kitô hữu không trở thành viên gạch sống động bằng việc làm của đức ái.
Là chứng nhân đang sống và hoạt động trong từng sinh hoạt cuộc sống, ước gì mỗi Kitô hữu biết thống nhất cuộc sống bằng cách thể hiện niềm tin bằng những hành động cụ thể của bác ái, phục vụ, chia sẻ, cảm thông, tha thứ. Chỉ như thế, chúng ta mới có thể đến nhà thờ dâng của lễ lên Thiên Chúa Tình Yêu.
Chân Lý