NGỰA – Giáp Ngọ

THỰC DƯỢC NGỰA
Mã bì – da ngựa bọc thây
Mã can – gan ngựa, thứ này dễ nguy
Muốn ăn thì phải nghĩ suy!
Xương là mã cốt, nấu ra cao liền
Thịt là mã nhục, ăn ngon
Sữa là mã nhũ, tính ôn, nhuận tràng
Răng là mã xỉ, an toàn
Đây là biệt dược, đau răng khỏi liền
Sỏi (*) là mã bảo, hết phiền
Trấn kinh, giải độc, đừng quên, hỡi người!
Mùa Xuân Giáp Ngọ đến rồi
Ăn vài món ngựa cho đời vui thêm
Vừa ngon, vừa bổ, thêm… duyên
Sức dai, cường tráng, phi liền… nhong nhong!
TRẦM THIÊN THU
(*) Sỏi trong dạ dày và ruột ngựa.

NGỰA NÒI
Nài ngựa phải có ngựa nòi
Người khôn, kẻ giỏi, cần người tinh thông
Viễn vông nói chuyện đời thường
Kẻ ngu hèn nhát, người khôn đau lòng!
Miệng thương, tay ghét, bằng không
Pha-ri-sêu đó, sao còn luyến lưu?
Cả đời hai chữ thương yêu
Làm nhiều hay ít mà kiêu sa hoài?
TRẦM THIÊN THU

HỎI NGỰA
Ngựa là Mã hay Ngọ?
Ngựa mãi là ngựa thôi!
Con giáp này khác lạ
Thật, không giả, người ơi!
Ngựa tinh mắt, thính tai
Đánh hơi giỏi, nhớ hoài (1)
Ngủ đứng, không cần nằm
Lầm lì hơn mọi loài! (2)
Hơn nhau: dở hoặc hay
Loài nào thì cũng thế
Ngọ, mã, hay là ngựa
Cũng một loài mà thôi
            Giống nhau: Sống một đời
            Dài ngắn cũng vậy thôi
            Ngày, tháng, năm, trăm, chục
            Quan trọng là yêu người
Yêu Chúa, Đấng không thấy
Nói CÓ cũng như KHÔNG
Yêu người, rõ ràng đấy
Liệu chúng ta thật lòng?
TRẦM THIÊN THU
(1) Đánh hơi giỏi: Mũi ngựa rất thính; Nhớ hoài: Trí nhớ ngựa rất tốt.
(2) Ngựa là loài lầm lì nhất.
Previous Post Next Post