THƠ: Ngơ Ngác Nai Rừng


[Tv 41 (42):3-6]

Con như là chú nai rừng
Đêm ngày mong mỏi suối trong tìm về
Hồn con thao thức sớm khuya
Khắc khoải mong chờ gần Chúa mà thôi
Con như đất hạn lâu rồi
Khát  khao Giọt Nước Chúa Trời hằng sinh
Đời con vương lắm tội tình
Bao giờ được ngắm uy linh Nhan Ngài?
Cơm là đau khổ đêm ngày
Nước là châu lệ lăn dài trăm năm

Khi thiên hạ cứ hỏi luôn:
“Này, Thiên Chúa của ngươi còn nơi đâu?”

Hồn miên man tưởng nhớ nhiều
Thời gian tiến bước về lều thánh thiêng
Đến nơi Nhà Chúa uy nghiêm
Reo ca cảm tạ trọn niềm vui chung
Giữa đoàn trẩy hội tưng bừng
Hồn tôi hỡi, cớ sao buồn vân vi?
Xót xa thân phận làm chi?
Hãy trông cậy Chúa là Cha nhân lành
Xin xưng tụng Đấng quang vinh
Người là Thiên Chúa cứu tinh nhân loài
Nai rừng ngơ ngác con đây
Xin thương xót kiếp đọa đày nhân sinh!
TRẦM THIÊN THU
Saigon, 31-10-2012

Post a Comment

Previous Post Next Post