Chúa Giêsu bắt đầu rao giảng Tin Mừng. Ðược quyền năng của Thần Khí thúc đẩy, Ngài trở về miền Galilê, và tiếng tăm Ngài đồn ra khắp vùng lận cận. Ngài giảng dạy trong các hội đường của họ, và được mọi người tôn vinh.
Rồi Ngài đến Nadarét, là nơi Ngài sinh trưởng. Ngài vào hôïi đường như Ngài vẫn quen làm trong ngày sabát, và đứng lên đọc Sách Thánh. Mở sách ngôn sứ Isaia, gặp đọn chép rằng: “Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi để tôi loan báo Tin Mừng cho người nghèo hèn.Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức, công bố một năm hồng ân của Chúa”. Ai nấy trong hội đường đều chăm chú nhìn Ngài. Ngài bắt đầu nói với họ: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh mà qúi vị vừa nghe”; thế nhưng không hiểu vì sao người ta lại đi từ sự tán phục đến xoi móùi, rồi cuối cùng dẫn đến phẩn nộ.
Nghe Chúa Giêsu giảng dạy, “mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người” ; nhưng họ lại không dễ tính để tiếp nhận “ lời hay ý đẹp”, đã không đón nhận Ngài như một ngôn sứ của Thiên Chúa; và tệ hại hơn, khi nghe Chúa Giêsu áp dụng lời của ngôn sứ Isaia cho chính Ngài: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh mà qúi vị vừa nghe”, họ đã không nhận ra Ðấng đang nói với họ là ai; họ chỉ nhìn Ngài như một con người bình thường, vì họ biết rõ thân thế và gia cảnh của Ngài, nên nẩy sinh xoi mói, ganh tị rồi hạ nhục Ngài: “Ông này không phải là con ông Giuse đó sao?”.
Có thể những người đồng hương đến với Chúa không phải để nghe Ngài giảng dạy mà để xem Ngài làm những việc lạ như người ta đồn thổi; họ muốn tận mắt xem những lời người ta nói có đúng không: “Tất cả những gì chúng tôi nghe nói ông đã làm tại Caphanaum, ông cũng hãy làm tại đây, tại quê ông xem nào!”
Người ta chỉ mới biết Chúa Giêsu là con người theo nhân tính chứ chưa nhận ra Ngài về thiên tính.
Hiểu được lòng dạ họ, Chúa Giêsu đã dẫn chứng một câu tục ngữ để vạch trần tâm địa của họ: “Hẳn các ông muốn nói với tôi câu tục ngữ: Thầy lang ơi, hãy chữa lấy mình!” và Ngài kết luận: “Tôi bảo thật các ông: không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình”.
Và sau khi nghe Chúa Giêsu gián tiếp chê trách họ về lòng tin qua hai dẫn chứng cụ thể trong thời ngôn sứ Êlia và Êlisa: “Thiếu gì bà góa ở trong nước Israen vào thời Êlia, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thế mà ông không được sai đến giúp một bà goá nào, nhưng chỉ được sai đến giúp bà góa Xarépta miền Xiđon. Cũng vậy, thiếu gì người phong hủi ở trong nước Israen vào thời ngôn sứ Êlisa, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Naaman, người xứ Xyria mà thôi”.
Nghe đến đây, họ cảm thấy mình bị xúc phạm.
Người ta phẩn nộ vì ganh tị, vì đố kỵ với Chúa Giêsu, vì Ngài giảng dạy như một người có thế lực, dám lên mặt dạy đời.
Người ta phẩn nộ vì Ngài lên án họ thiếu lòng tin, vì Ngài gián tiếp chê trách họ không hơn gì người ngoại giáo và tỏ vẻ ưu đãi người ngoại giáo hơn họ; và“ mọi người trong hội trường phẩn nộ. Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành…Họ kéo Người lên tận đỉnh núi để xô Người xuống vực”.
Tags:
Phim CG.